“Vậy thì đúng là ông ta nên tìm một người khác. Nhưng mà tuổi lại hơi lớn một chút, sắp sửa ngang ngửa tuổi của cha con luôn rồi. Nhưng mà con cũng già đầu rồi, nếu thật sự không tìm được ai thì tạm chắp vá đỡ cũng còn tạm được. Dù sao thì con tự suy nghĩ đi.” Thái Minh Phượng cũng rất đau đầu, không biết sự lựa chọn này có đúng hay không.
Nếu như là ngày thường, Lương Hinh Nguyệt chắc chắn đã cãi lại từ lâu, nhưng hôm nay cô ta lại không có tâm trạng làm việc đó, cứ ngẩn ngơ ngồi ở mép giường.
“Hiện tại còn chưa biết cha con có thể đi ra hay không, tối nay ông nội con sẽ đi tìm hai vợ chồng Vạn Chính Phong đàm phán, Vạn Chính Phong đang nghi ngờ cái chết của Vạn Thanh Y có vấn đề. Hai ngày nay trong lòng mẹ rất rối loạn, không phải lúc trước nó đã tin lời của con rồi sao? Sao bây giờ tự nhiên lại bắt đầu nghi ngờ nữa chứ?”
Tay chân Lương Hinh Nguyệt lạnh căm, cổ họng như bốc khói, giống như là đã bị cảm rồi.
Thái Minh Phượng an ủi: “Lúc đó con còn nhỏ, cho dù bây giờ có điều tra ra được thì con cũng không cần phải chịu trách nhiệm pháp luật, đừng sợ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây