May mà Kim Khôi Văn còn tỉnh táo, ông ta thấy chủ nhiệm Vương hình như có dấu hiệu bị thuyết phục, lập tức nói: “Nhưng mà tôi lại nghe nói thiết bị nhà máy Tô Thị Phong Hòa dùng để sản xuất kem dưỡng da chính là dây chuyền sản xuất secondhand mà lúc trước Mật Bảo của chúng ta đã đào thải. Mà người bán dây chuyền sản xuất second hand cho bọn họ chính là phó tổng giám đốc Lương ông.”
Lương Dịch Sơ nghe được lời này, trong lòng đã lạnh hơn phân nửa: “Tổng giám đốc Kim, chúng ta bán dây chuyền sản xuất cho một người họ Tiêu, đây là do đích thân ông phê duyệt.”
Kim Khôi Văn vắt chéo chân ngồi nói: “Tôi phản đối bán dây chuyền sản xuất đi, cho nên khi hồ sơ phê duyệt được trình lên, tôi đã phủ quyết rồi. Sau đó phó tổng giám đốc Lương lại phê chuẩn lần nữa, hơn nữa không biết phó tổng giám đốc Lương dùng cách gì mà thuyết phục chủ nhiệm Sầm cũng đến thuyết phục tôi, nói nếu giữ dây chuyền secondhand lại trong tay, mỗi năm còn phải bỏ tiền ra bảo dưỡng, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ biến thành một đống sắt vụn. Tôi chỉ là vì muốn tiết kiệm tiền, cuối cùng bất đắc dĩ mới ký tên. Ai có thể ngờ được cuối cùng dây chuyền sản xuất secondhand kia sẽ rơi xuống tay con dâu của phó tổng giám đốc Lương chứ.”
Lương Dịch Sơ đã chuẩn bị tâm lý từ trước, ông ta cực lực biện hộ: “Tổng giám đốc Kim, tôi nói lại lần nữa, thiết bị secondhand kia chúng ta bán cho ông chủ Tiêu, không có bán cho con dâu của chúng ta. Mấy năm nay chúng ta đã bán đi bao nhiêu thiết bị secondhand rồi, đây không phải là lần đầu tiên. Giữ lại thiết bị đã bị đào thải còn phải bỏ tiền ra bảo dưỡng, vốn dĩ chính là một loại lãng phí tiền tài, biện pháp tốt nhất chính là tranh thủ lúc nó còn chưa quá thời hạn nhanh chóng bán đi, suy nghĩ này của tôi cũng không sai đúng không?”
Kim Khôi Văn nói: “Suy nghĩ này không sai, nhưng mà ông tốn thật nhiều công sức để bán thiết bị cho con dâu của ông, việc này thì buộc người khác phải suy ngẫm nhiều thêm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây