Tô Nguyệt Hòa nhìn chằm chằm vào Thủy Tinh cười nói: “Đồng chí Thủy Tinh, chỉ nói nhân phẩm của anh có vấn đề thì tôi cảm thấy đơn giản quá, anh có dám nói, nếu anh thật sự cố tình mang theo ác ý thì anh sẽ thừa nhận anh là một con chó không?”
Cô vừa nói xong, tất cả mọi người đều xấu hổ.
Đến cả nhân viên phục vụ bưng thức ăn cũng dừng lại, chờ bừng thức ăn lên hết, ba nhân viên đều ở lại trong phòng bao phục vụ, không đi ra ngoài.
Jenny nhanh chóng lên tiếng giải vây: “Cô Tô, sao cô lại nói như thế được, cô bảo tôi đứng ra tổ chức cuộc gặp mặt này thì cô cũng phải cho tôi chút mặt mũi chứ, sao lại bắt người ta phải thề kiểu này.”
Tô Nguyệt Hòa cũng cười nói: “Cái này mà là thề độc gì chứ, không lẽ bọn họ còn không biết mình có cố ý hay không à? Đây nhiều nhất chỉ là một lời đảm bảo để đôi bên yên tâm hợp tác với nhau thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây