Lương Hinh Nguyệt kéo màn lên, bắt đầu thay quần áo.
Thấy con gái chỉ lo thay quần áo, không để ý đến mình, Thái Minh Phượng lại nhẹ giọng nói: “Nè, có một tin tức rất quan trọng, con có biết dầu gội của Tô Nguyệt Hòa đã xảy ra chuyện không?”
Lương Hinh Nguyệt có nghe nói, trong văn phòng có người bàn tán, cô ta còn cố ý đi coi mấy bài báo của tòa soạn ở phương Nam: “Con đã xài dầu gội Tô Hòa rồi, không bị rụng tóc.”
“Con đừng xài nữa, ai biết đó là cái thứ rác rưởi gì chứ. Bà cụ đã lén cất dầu gội Tô Hòa đi hết rồi. Chưa từng thấy ai tự luyến như con nhỏ đó, dùng tên của mình để đặt tên cho dầu gội, bây giờ thì gặp báo ứng rồi. Sau này mọi người nhắc đến Tô Hòa, có lẽ đều sẽ cảm thấy rất đen đủi. Mẹ thấy trên báo nói có rất nhiều người còn gọi điện thoại lên CCTV cử báo, chỉ là đi đến CCTV cử báo thì có ích lợi gì chứ? Phải đến các bộ phận liên quan tố cáo sản phẩm của bọn họ có vấn đề về chất lượng mới đúng.”
Lương Hinh Nguyệt đã thay quần áo xong, mở quạt ở bên cạnh lên nói: “Mẹ muốn đến các bộ phận liên quan cử báo thì phải có chứng cứ, mẹ có chứng cứ không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây