Lâm Lão Đại: “Cô tinh mắt thật đấy, cây sáp ong này là do ông nội của tôi trồng, tuổi thọ còn lớn hơn cả tôi. Mùa xuân mùa hè đều mọc đầy lá xanh, có chim chóc đến sống, mùa thu lá cây sẽ chuyển thành màu vàng kim, cực kỳ đẹp. Nói thật, nếu không phải hai anh em chúng tôi có ý kiến khác nhau thì tôi cũng không nỡ bán căn nhà cũ này đi.”
Lưu Hỉ Muội thì diễn vai ác: “Sếp, cô có cần suy xét lại thêm không? Lại đi xem thêm vài căn nhà nữa rồi chọn. Không phải còn có rất nhiều căn nhà để lựa chọn sao?”
Tô Nguyệt Hòa không trả lời, cô xoay người nói nhỏ vài câu với Tiền Đạt Lợi, Tiên Đạt Lợi lại đi nói chuyện với hai anh em nhà họ Lâm, để bọn họ đưa ra cái giá thật lòng.
“Cái giá năm vạn mà hai người đưa ra đắt hơn mặt bàn chung rất nhiều.”
Hai anh em hạ giá xuống hai nghìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây