Toàn thân Tô Nguyệt Hòa đỏ ửng: “Sau này không bao giờ làm việc này vào buổi sáng nữa.”
Thật sự là vừa hồi hộp vừa kích thích, sắp bị con hù thành bệnh tim luôn rồi.
“Anh đi ra ngoài trước, em nghỉ thêm chút đi.” Lương Chính Phong mặc quần áo xong đi ra ngoài, anh dẫn theo hai đứa nhỏ xuống lầu.
Tô Nguyệt Hòa thì lại nghỉ ngơi thêm một chút mới thay quần áo trang điểm, cầm cái khăn dùng để lau người, lúc này vào phòng vệ sinh giặt sạch, cầm lên sân thượng phơi nắng.
Cô đứng trên sân thượng, sáng sớm tháng Mười vô cùng mát mẻ, trên bầu trời, một đám chim nhạn đang bay về phương Nam.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây