Lương Chính Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô ta nói: “Lúc đó cô chỉ đứng bên ngoài khe cửa nhìn lén, chưa từng đi vào phòng sao?”
Lương Hinh Nguyệt lắc đầu: “Tôi chưa từng đi vào.”
Lương Chính Phong thò tay vào túi quần móc ra một vòng tay mã não rẻ tiền hỏi: “Cái này là của cô đúng không?”
Nhìn thấy vòng tay mã não này, sắc mặt Lương Hinh Nguyệt lập tức thay đổi ngay, da gà của cô ta dựng ngược hết cả lên, trực tiếp lắc đầu phủ nhận: “Không phải của tôi.”
“Sao lại không phải là của cô chứ? Khang Hinh Nguyệt không phải là cô sao? Cô đi theo mẹ cô gả đến nhà họ Lương thì không phải họ Khang nữa à? Nơi này có một tấm bảng tên nhỏ, khắc lại tên của cô, Khang Hinh Nguyệt! Lúc trước tôi từng nhìn thấy cô đeo! Mẹ Dương cũng từng thấy!” Lương Chính Phong tăng lớn âm lượng: “Cô nói đi, cô có liên quan gì đến cái chết của mẹ tôi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây