Tô Nguyệt Hòa không để ý đến, tiếp tục nói: “Các ông không chỉ bỏ quyền nhận thầu mà còn tiến cử một người khác nhận thầu, người đó là Tưởng Khôn, cũng là ông chủ Tưởng đang ngồi ở đây, thân phận của ông chủ Tưởng có hơi đặc biệt, ông ta chính là bạn học cũ của chủ nhiệm Nguyễn nhà máy Tùng Hương quốc doanh...”
“Nè, Tô Nguyệt Hòa, cô có ý gì hả?” Nguyễn Bội Nhàn sốt ruột.
Các lãnh đạo hình như đang suy nghĩ gì đó, đến cả chị gái uể oải ỉu xìu ngồi tít đằng góc cũng tập trung tinh thần lắng nghe.
Tô Nguyệt Hòa cười cười: “Bà đừng sốt ruột, tôi chỉ đang trần thuật sự thật, không có ý định đổ lỗi vu oan gì cho bà hết, xin hỏi chủ nhiệm Nguyễn, Tưởng Không có phải bạn học của bà không?”
Nguyễn Bội Nhàn nhìn Tưởng Khôn, đầu óc Tưởng Khôn linh hoạt hơn, ông ta nói: “Huyện Thanh Thành chỉ có bao lớn, ai mà không có ít quan hệ với ai chứ? Không phải bạn học thì là hàng xóm. Chúng tôi là bạn học không có nghĩa là chúng tôi sẽ có ý đồ xấu xa gì, đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây