Chờ Viên Kiều đi rồi, Phương Vận Hồng cười nói: “Hoàn cảnh và cách suy nghĩ của mỗi người đều không giống nhau, việc này không thể miễn cưỡng. Tùy duyên thôi.”
Hiện tại Tô Nguyệt Hòa đã chiếm thiên thời địa lợi, cô không quá để ý: “Đúng vậy, cứ tùy duyên thôi.”
Phương Vận Hồng: “Lúc nãy Viên Kiều đến chuyển lời thay Nguyễn Bội Nhàn, cô dự định sẽ đối phó thế nào đây? Nếu bên trên thật sự gây áp lực thì đúng là rất khó giải quyết.”
“Tôi không muốn lùi bước, cho dù là một bước cũng không.” Đây là lời nói thật lòng của Tô Nguyệt Hòa: “Cho nên nhất định phải nghĩ cách. Chị Hồng, từ hôm nay về sau, chị tạm thời đừng quay về nhà máy Tùng Hương quốc doanh nữa, tiếp theo đây, chúng ta phải bắt đầu chiến đấu rồi.”
Tô Nguyệt Hòa nói cho Phương Vận Hồng nghe dự định của cô, Phương Vận Hồng cảm thấy không chắc ăn lắm, nhưng chuyện đã đến nước này, cũng chỉ có thể ủng hộ cô thử liều một lần mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây