Cô vừa đi vừa đọc thư, còn phải chú ý đi đường, trong những chuyện em ba nói, Tô Nguyệt Hòa khá lo lắng cho sức khỏe của ông nội, từ lần trước ông nội bị Tô Bách Tùng đẩy ngã xong bị thương, cơ thể đã yếu hơn trước kia rất nhiều.
“Đi đứng cẩn thận.” Bên tai vang lên giọng nói quen thuộc.
Tô Nguyệt Hòa ngẩng đầu, chỉ thấy Lương Chính Phong đang đứng dưới gốc cây hòe trước cửa ký túc xá.
Gần ba tháng không gặp, anh đã đen hơn lúc trước một chút.
Tô Nguyệt Hòa kích động muốn nhào lên, nhưng bên này còn có rất nhiều bạn học đi tới đi lui, cô xấu hổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây