Bên ngoài vang lên tiếng đóng cửa, Lương Chính Phong đi làm, xung quanh hoàn toàn yên lặng.
Tô Nguyệt Hòa nằm rạp trên giường, bắt đầu suy nghĩ cẩn thận.
Nếu người phụ nữ kia không phải là người của cục thủy điện đến ghi đồng hồ nước, vậy vì sao cha lại phải gạt cô chứ?
Cái này không phải là đang chột dạ, lạy ông tôi ở bụi này sao?
Trong lòng cô rất khó chịu, tuy rằng cha cô vốn không phải là một người cha hoàn mỹ, nhưng ở trong lòng cô, cha cô chỉ là không giỏi về cách biểu đạt, không biết cách chăm chút cho cuộc sống, còn có một ít lòng ích kỷ của kẻ văn nhân, cho nên cuộc sống mới trở nên bê tha như thế, làm cho ông không thể nào dành dụm được tiền, nhưng trong lòng ông vẫn yêu gia đình bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây