Tô Nguyệt Hòa cười nhìn ông nội mình, nhẹ nhàng nhắc nhở: “Ông nội, dưới ngói cũng không an toàn đâu, ông đừng có suy nghĩ nữa. Với lại ông cũng không leo lên đó được đâu.”
Ông cụ Tô già rồi, nhưng đầu óc lại chưa già, vẫn còn rất nhanh nhạy: “Ông không leo lên được nhưng con leo được mà.”
Còn ăn vạ cô nữa à!
Tô Nguyệt Hòa bất đắc dĩ cười nói: “Thằng cháu ngoan Tô Bách Tùng của ông thông minh lắm đó, lỡ như hôm nào đó nửa đêm nó không ngủ được leo lên lật ngói, con với ông cũng không biết được đâu.”
Ông cụ Tô nhíu mày, khoanh tay than nhẹ nói: “Vậy con nghĩ cách cho ông đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây