Uông Tiểu Lâm nói: “Không phải sâm núi đều được trữ theo từng ngày sao?”
“Đúng là dựa theo ngày, nhưng cùng một ngày, trộn lẫn hết vào nhau, ai mà biết được ai với ai bán chứ?”
Uông Tiểu Lâm hỏi đồng nghiệp phụ trách nhà kho trước đang đứng bên cạnh: “Hai hôm nay không có thu mua bao nhiêu sâm núi cả, chắc anh Ngô có thể phân biệt ra được đúng không?”
Anh Ngô nhìn chủ nhiệm Ngưu, lại nhìn công an, xong quay sang nhìn Uông Tiểu Lâm, chột dạ cười nói: “Đó là sâm núi chứ không phải người, cho dù có ít thì cũng không phân biệt ra được.”
Tô Nguyệt Hòa nói: “Tôi có thể phân biệt được, anh cho tôi đi vào tìm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây