“Tiếp theo đây chúng ta nói đến vụ án khác, Tô Nguyệt Hòa, cô là người cử báo, cô nói trước đi, nói càng kỹ càng tỉ mỉ càng tốt.”
Tô Nguyệt Hòa lập tức bắt đầu nói từ lần đầu tiên đi bán sâm núi: “Khi đó là tháng mười, lần đầu tiên tôi đến bán khoai mì, tôi còn cõng theo một cân nhân sâm, hai cân hắc cẩu kỷ, ông nội của tôi là bác sĩ già, trước khi tôi đến, ông ấy đã nói với tôi, mấy thứ này đã đủ độ khô ráo rồi, nhưng lúc đó người thu mua lại là Bạch Trung Dân, anh ta giơ tay sờ vài cái rồi nói chưa đủ khô, anh ta không mua.”
“Tôi rời khỏi cửa hàng Trung dược, người này...” Tô Nguyệt Hòa chỉ vào Hoàng Hữu Tài: “Anh ta nói anh ta là anh Qua, anh ta có thể thu mua dược liệu, nhưng giá cả thu mua sẽ thấp hơn giá ở cửa hàng Trung dược.”
Công an già tò mò hỏi: “Thấp hơn bao nhiêu?”
“Một lạng nhân sâm rẻ hơn một đồng, một lạng hắc cẩu kỷ rẻ hơn năm hào, nói cách khác, với số lượng mà tôi mang đến, lập tức bị hao hụt hai mươi đồng. Đồng chí công an.” Tô Nguyệt Hòa lại nhìn mấy nhân viên của cửa hàng Trung dược đang vây xem nói: “Hai mươi đồng đó, có rất nhiều người lúc mới bắt đầu đi làm, tiền lương một tháng cũng chỉ có hai mươi đồng mà thôi, đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây