Chủ nhiệm Ngưu ngồi trở về vị trí của mình: “Đồng chí Tô, chỉ nói miệng thôi thì không tính là bằng chứng, cô có chứng cứ gì không? Tiểu Lâm nói cô có nhân chứng vật chứng, rốt cuộc là nhân chứng vật chứng gì?”
“Tôi đã tìm được hai nhân chứng, tất cả đều là người bị hại giống tôi, bọn họ cũng đều biết rằng chỉ cần có dược liệu tốt thì không thể cầm đến bán hết trong một lần mà phải tách nhỏ ra, nếu không Bạch Trung Dân sẽ không thu. Nhưng mọi người đều không giàu có, những lúc có được tương đối nhiều dược liệu thì cũng chỉ đành phải bán giá thấp cho Hoàng Hữu Tài. Mọi người đều biết rõ kịch bản của bọn họ, nhưng lại không có chỗ để khiếu nại cử báo.”
Tô Nguyệt Hòa lại uống một ngụm trà, sau đó mới đặt cái ly nóng hổi lên bàn.
“Hai người kia cũng cùng đội sản xuất với cô sao?”
“Không phải. Đều là người tôi gặp được lúc bán dược liệu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây