Diệp phu nhân hài lòng gật đầu: “Vẫn là cháu dịu dàng hiểu chuyện, đáng tiếc có vài người lại không thấy được.”
Hà Nhu nở nụ cười khiêm tốn, Tĩnh Nhã nhìn… mà thật sự muốn ói...
“Cục cưng, em ăn nhiều vào.” Diệp Bắc Thành gắp một miếng trứng trần vào bát của Tĩnh Nhã.
“Cám ơn anh.” Tĩnh Nhã thản nhiên mỉm cười với anh, hết sức dịu dàng, dịu dàng đến nỗi suýt chút nữa là Diệp Bắc Thành thất thần.
Diễn xuất thì ai mà không biết, đã bị ép lên Lương sơn(*) rồi, giết người cũng chỉ như đi cắt rau mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây