Vì thế tôi luôn tự trách bản thân, Tĩnh Nhã đã là chị dâu tôi, hơn nữa con cô ấy đã bốn năm tuổi, sao tôi có thể vẫn chưa dứt tình với cô ấy. Giãy dụa trong mâu thuẫn và thống khổ, tôi kháng cự với tất cả vấn đề tình cảm, thái độ không ai nhìn thấu.
Tôi nghĩ, nếu như không có ngày đó, có lẽ tôi vĩnh viễn sẽ sống trong dằn vặt.
Đó là một mùa đông giá rét, tôi lái xe loanh quanh, thấy một chỗ bán khoai lang nướng trên vỉa hè, tôi xuống xe, tầm mắt dần mơ hồ, đi về phía trước, đến chỗ gian hàng, nhẹ giọng nói: “Cho tôi hai củ khoai lang.”
“Xin lỗi, hôm nay bán hết rồi, còn lại củ cuối cùng, cô gái này đã mua trước rồi.”
Cô bán hàng chỉ vào một cô gái thanh tú đứng cạnh tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây