Tình yêu thuở thiếu thời, vui mừng phấn chấn cho rằng mình sẽ sống với người trước mắt cả cuộc đời, cho nên tưởng tượng đủ thứ về tương lai, chắc chắn cho rằng nó sẽ thành hiện thực. Mãi đến rất nhiều năm sau, khi chúng ta đã bụng lớn sinh con, biến cố tình yêu, đi qua bao nhiêu phong cảnh, mới có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, thời gian bao năm như vậy chỉ là một giấc mộng đẹp do ông trời ban tặng, để bạn có thể chống đỡ nốt quãng đời còn lại. ----------- Diệp Đằng Vũ.
Trước kia khi tôi mười tuổi, ba mẹ tôi vì bị tai nạn xe cộ mà cả hai đều qua đời, bà nội của tôi lại tuổi già sức yếu, đến năm mười bốn tuổi, bà nội cũng rời khỏi thế giới này, vì thế, tôi trở thành một đứa trẻ mồ côi.
Mười bốn tuổi, đối với thiếu gia nhà có tiền mà nói, có thể vẫn còn dựa vào lòng ba mẹ làm nũng, nhưng với tôi mà nói, là bắt đầu một cuộc sống mới.
Mỗi ngày tôi đều cô độc một mình, ăn một mình, ngủ một mình, đồng hành với cô đơn, may mắn là, tôi có một nhóm bạn bè, đáng tiếc đều là hồ bằng cẩu hữu.
Đây là thời đại cá lớn nuốt cá bé, nếu như không có cách nảo bảo vệ bản thân thì sẽ phải chịu chà đạp. Có lẽ bởi tôi là trẻ mồ côi, không ai dạy dỗ, cho nên từ lâu về trước tôi đã được đám bạn mệnh danh là thủ lĩnh nhỏ, tôi không những có thể bảo vệ được bản thân, mà còn bảo vệ được Tĩnh Nhã.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây