Anh ta vươn tay, đặt lên trán tôi, tôi kinh hoảng né tránh, không có thói quen tiếp xúc với người xa lạ.
Anh ta không nổi giận, vươn tay lần nữa, có điều lần này hình như anh ta muốn kéo mạng che mặt của tôi, tôi kích động hét lên: “Cút ngay...” Một giây tiếp theo, mất đi tri giác bất tỉnh...
Khi tôi tỉnh lại, nằm trên một chiếc giường xa lạ, xung quanh đều xa lạ, tôi hoảng hốt ngồi dậy, phản ứng đầu tiên chính là mạng che mặt của tôi còn đó hay không, tuy tôi nghèo kiết xác nhưng vẫn muốn giữ chút tự tôn đáng thương.
Sờ thấy mạng che mặt vẫn còn, tôi thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy xuống giường, chậm rãi ra khỏi phòng ngủ, đi tới phòng khách. Tôi không biết đây là đâu, cũng không biết ai đưa tôi đến đây. Khi tôi đang dùng ánh mắt bất an quan sát căn phòng này, vai đột nhiên bị người đằng sau vỗ nhẹ một cái.
Tôi nhạy cảm hét lên một tiếng, xoay người, trước mắt là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, anh ta ôn hòa nhìn tôi, trấn an nói: “Đừng sợ, tôi sẽ không làm cô bị thương.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây