Cô ấy nhảy đến trước mặt tôi, chỉ chỉ nước biển xanh ở đằng sau, tôi lắc đầu: “Ngồi máy bay hồi lâu, đầu vẫn choáng, để anh nghỉ một lát, em chơi trước đi.”
“Vậy được rồi...”
Cô ấy xoay người định chạy đi, tôi kéo tay cô ấy lại: “Trong biển nhiều người, đừng bơi quá xa.”
“Biết rồi, em sẽ luôn ở trong tầm mắt của anh.”
Nói xong, cô nhanh chóng sà vào biển lớn, vui vẻ nghịch nước. Tôi đeo kính râm, khóe môi vì bị dính sự vui vẻ của cô ấy mà không tự chủ cong lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây