Một cảnh sát xông lên, khóa còng tay lạnh như băng vào cổ tay anh, sau đó, anh bị mấy người đưa ra khỏi phòng bao.
Tĩnh Nhã đứng sững tại chỗ, không thể tin vào chuyện đang xảy ra trước mắt. Phí Thiếu Thành chịu tội thay cô? Là ảo giác của cô ư...
Co chân đuổi theo, đuổi đến đại sảnh, xung quanh đại sảnh đứng đầy người, cô chen vào trong đám người, nhìn Phí Thiếu Thành vẻ mặt bình tĩnh đi theo cảnh sát.
Khi đi ngang qua cô, anh ta chợt nhỏ giọng nói: “Nếu không thể đến được với nhau, anh sẽ dùng phương thức khác để yêu em.”
Đám người tản đi, chỉ còn cô đứng trân trân ra đó, trong đầu trống rỗng, đau khổ nhắm mắt lại, thế giới trước mắt cô, trong nháy mắt sụp đổ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây