Đau đớn thấu xương khiến cô khóc đến nỗi không thể hô hấp, trái tim đã nát vô số lần của cô, lần này, thực sự đã tan nát.
Diệp Bắc Thành lắng nghe cô nói, không nói chen vào, chờ cô nói xong, anh chợt đẩy cô ra, hai mắt đỏ ngầu nói: “Rời khỏi nơi này, ngay lập tức.”
“Em không đi, nếu em đã tới, nghĩa là đã làm tốt chuẩn bị cùng sống cùng chết!”
Tĩnh Nhã cúi đầu, nước mắt như chuỗi hạt trân châu bị đứt, từng viên rơi vào trong lòng Diệp Bắc Thành, khiến tim anh, đau đớn khó có thể chịu đựng.
“Đừng tùy hứng, chúng ta còn có con, đứa bé cần em!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây