.
Tĩnh Nhã nhìn chằm chằm người trong gương, thật sự rất đẹp, đáng tiếc tâm tình không đẹp. Diệp Bắc Thành không biết từ khi nào đã đứng ở phía sau cô, mặc bộ tây trang trắng, anh tuấn không nói nên lời.
“Có hợp không?” Anh ôm eo cô, không đứng đắn cười.
“Xì.” Tĩnh Nhã đẩy tay anh ra, dặn dò nói: “Anh giỏi diễn, đợi lát nữa anh cười sáng lạn một chút, dùng ưu thế của anh để bù lại của tôi không đủ đi.”
Thợ chụp ảnh đến, một đầu tóc dài, trong gợi cảm lộ ra kiệt ngạo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây