Diệp Bắc Thành nắm tay Tĩnh Nhã đi qua, sắc mặt anh không hề phẫn nộ, mà thản nhiên cười: “Con muốn dụ hung thủ đến, liền đoán được chú đối với ba con rất trung thành, khẳng định không ngồi yên được mà chạy đến đây báo thù.”
Thi Định Hải vì sự xuất hiện đột ngột của hai người mà cả kinh ứng phó không kịp, sắc mặt xanh rồi trắng, nửa ngày không nói được một câu.
“Chú không cần giải thích, con vô cùng tin tưởng chú đối với ba con rất trung thành, con thầm nghĩ muốn tra ra người táv quai tác quái phía sau Diệp gia, mặc dù tâm tình khẩn cấp, nhưng thế nào con cũng không hoài nghi chú.”
Thi Định Hải cố gắng hồi phục cảm xúc, xấu hổ gật đầu: “Cảm ơn thiếu gia đã tin tưởng, tôi chỉ tưởng tượng đến việc lão gia bị người khác mưu hại, trong lòng thập phần khổ sở, rất khổ sở, nên lý trí cũng không có......”
“Con đã hiểu, đã hiểu, chú về ngủ trước đi, chuyện này giao cho con sử lý, giết một người làm cũng không tra ra hung thủ, sau này chớ lỗ mãng như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây