Cô đẩy cửa phòng làm việc ra, vừa nhìn đã thấy người đàn ông đang chờ cô.
“Em mang đồ qua đó rồi à?”
“Ừ!”
“Ủy khuất cho em rồi...” Anh nhìn cô, mặt đầy đau lòng.
Tĩnh Nhã cười cười: “Cũng là vì con mình mà thôi, anh nói ủy khuất với không ủy khuất cái gì, đúng rồi, lúc em dời ra ngoài, bọn họ có hoài nghi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây