Hai người gặp mặt trong một nhà hàng có cách bố trí cực ổn, sau đó Địch Đằng Vũ hỏi đầy tò mò: “Hẹn anh ra đây có chuyện gì hả?”
“Ăn bữa cơm không được chắc?”
“Được, đương nhiên được rồi. Có điều sao nhìn sắc mặt em nghiêm trọng thế, cứ như thể tận thế đến nơi rồi ấy”
Tĩnh Nhã lườm anh một cái, bưng ly nước lọc trước mặt lên, uống hết sạch.
Địch Đằng Vũ kinh ngạc mở lớn hai mắt, tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ: “À, hóa ra là bị đày vào lãnh cung rồi”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây