Tĩnh Nhã kinh ngạc trừng lớn mắt, hơn nửa năm rồi chú Hải không tới? Chẳng lẽ buổi tối mấy ngày trước chú ấy thật sự phát hiện có người đang theo dõi nên cố ý tới đây để hấp dẫn sự chú ý của người khác...
“Ha ha, được rồi, tôi thừa nhận là tôi cố ý khiêu khích cô đó. Tôi để đồ ở kia kìa, có cần hay không là chuyện của cô.”
Nói xong, cô quay người đi thẳng, không quay đầu lại. Vừa ra khỏi cửa lớn nhà giam, cô nhanh chóng gọi điện cho Diệp Bắc Thành.
“Alo, Bắc Thành, có biến rồi!”
Diệp Bắc Thành đè thấp giọng: “Anh đang họp, em tới công ty rồi nói sau nhé”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây