Nhưng sự thật chứng minh, Diệp Bắc Thành không nghe vào tai những lời này, bởi vì, anh vẫn giống như cũ, lúc nào cần đưa thì sẽ đưa cô ấy theo, thậm chí tần suất còn nhiều hơn lúc trước.
Tĩnh Nhã cố nhịn, mỗi lần nghe Lý Đạt nói giám đốc Diệp và giám đốc Trình đi xã giao, Tĩnh Nhã cực kì tức giận. Nhưng Tĩnh Nhã rất biết kiềm chế, lúc trước chuyện của Dương Thiên Tuyết giày vò nhiều như vậy, cô còn không ầm ĩ với Diệp Bắc Thành. Giờ một giám đốc tài vụ vừa mới vào công ti, cô bất kể là xuất phát từ thân phận ở công ti hay ở nhà, đều không thích hợp đi tính toán cãi cọ ầm ĩ.
Ban đêm hơn mười giờ, Diệp Bắc Thành vẫn chưa về, cô ngồi một mình trên ghế sô pha, cơ thể co cụm rầu rĩ không vui.
Đợi thật lâu, không biết đã qua bao lây, cửa phòng ngủ bị đẩy ra, sau đó đèn được bật lên, trong phòng lập tức sáng choang. Diệp Bắc Thành kinh ngạc nhìn cô: “Sao còn chưa ngủ?”
“Anh không biết em quen chờ anh về rồi mới ngủ ư?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây