Hai mắt Doãn Mạt đẫm lệ nhìn Âu Dương Phong, nghe thấy giọng nói kiên định của hắn: “Con nhất định sẽ làm được.”
Trong tích tắc đó, cô như nghe thấy tiếng hoa nở giữa mùa xuân ấm áp...
Diệp Bắc Thành bận rộn tròn một tháng mới có thể ổn định được nguy cơ kinh tế. Tĩnh Nhã rất bội phục tư duy buôn bán của anh, vấn đề dù có lớn cỡ nào thì trong mắt anh cũng chẳng là gì.
Khoảng thời gian công ti rơi vào khủng hoảng, có không ít quản lý cấp cao lo lắng không thể hồi phục được nguyên khí, muốn tạm rời cương vị công tác. Anh không hề níu giữ một ai, cũng không hỏi nguyên nhân, chỉ cần đưa ra yêu cầu, nhất định sẽ ký tên đồng ý.
Dùng lời của anh mà nói, không thể chung hoạn nạn với công ti, không đáng để anh giữ lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây