.
Tĩnh Nhã không thể nhịn được nữa, cô kéo cửa phòng ra gầm hét lên: “Lúc kết hôn, tiền sính lễ cho các người không phải ít, tại sao bây giờ cầm một hộ khẩu mỏng cùng thẻ căn cước đều phải đưa tay đòi tiền người ta, chẳng lẽ các người cứ không có lòng tự ái như vậy sao?”
Chán nản xoay người, trước kia Doãn Mạt nói đúng, người tham lam, căn bản tôn nghiêm không đáng tiền.
Một đêm chưa chợp mắt, cô suy nghĩ rất nhiều, tương lai, cô không thể để mình dựa vào Diệp Bắc Thành, nếu phụ nữ muốn sống được kiêu ngạo, chỉ có thể khiến cho mình trở nên mạnh mẽ.
Hôm sau, Tĩnh Nhã làm báo biểu thống kê ở trong phòng, giám đốc Trình Quảng điện thoại gọi lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây