Hôm sau, cô cùng Diệp Bắc Thành rời Bắc Kinh, trên đường trở về, cô hỏi anh: “Vì sao anh biết rõ Thượng Quan phu nhân là giả, song không ngăn em đến Bắc Kinh?”
“Bởi vì anh muốn rèn luyện em.”
“Rèn luyện em? Rèn cái gì?” Cô nhăn mày.
“Rèn em đừng dễ dàng tin lời người khác, em luôn nghĩ mọi người đều tốt đẹp, anh đã sớm nói với em, người trên thế giới này đều không thiện lượng như đôi mắt ngây thơ của em thấy, ví dụ người phụ nữ em cho rằng nhất định là mẹ anh, trên thực tế, bà ta chỉ là một kẻ lừa đảo không hơn không kém.”
Tĩnh Nhã cắn môi, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, từng đám mây trắng trôi lững lờ trên bầu trời, giống như thế giới này, vẩn đục không rõ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây