“Ở đâu anh có cái giả mà đưa cho bà ấy thế? Từ lúc tìm ra thì chiếc đồng hồ quả quýt đó luôn ở chỗ em mà.”
Tinh Nhã nhớ rõ, tối hôm đó hai người đi ra khỏi nhà kho, Diệp Bắc Thành liền đưa đồng hồ quả quýt cho cô, mãi cho đến khi vào khách sạn, cô mới đưa chiếc đồng hồ lại cho anh, muốn anh tự tay đưa cho mẹ.
Lẽ nào, đã bị anh đánh tráo vào lúc đó? Nhưng chỉ bằng khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, làm sao anh có thể lôi ra một chiếc khác giống y như vậy được cơ chứ?
“Thật ra chiếc đồng hồ này không cần phải tìm.”
“Ah? Là có ý gì nhỉ?” Tĩnh Nhã lơ ngơ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây