Diệp Mộng Dao vội vàng chạy đến trước mặt Đằng Vũ: “Anh Vũ, vậy hôm khác em lại tới tìm anh, em về nhà trước.”
Cô ta nói xong, xoay người chạy đi, cuối cùng không thấy trái tim Du Vãn Thành, đau thương rớt bể đầy đất.
“Tĩnh Nhã, là em kêu anh đánh, đừng trách anh.”
Đằng Vũ đỡ Du Vãn Thành trước, Tĩnh Nhã trừng anh: “Em kêu anh đánh, nhưng không kêu anh xuống tay nặng như vậy đúng không?”
“Nhưng rõ ràng em nói đánh chết đáng đời ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây