.
“Tôi có bảo em đi ra ngoài không? Em cứ an phận nằm ở trên giường đi, em xuống giường làm gì? “
Tịnh Nhã không vui, cô buồn bực trừng mắt nhìn anh: “Này, dù sao tôi cũng đã giúp anh giải quyết cái người phụ nữ khó dây dưa kia rồi nhá, anh có còn lương tâm không mà lại nói với tôi như vậy?”
“Đương nhiên là tôi có lương tâm rồi, đi thôi, tôi đưa em đi ăn ngon.” Diệp Bắc Thành rất tự nhiên kéo tay cô, nhưng cô lại cực kỳ cảm thấy không được tự nhiên.
Chuyện này là thế nào? Tại sao anh lại dắt tay cô? Hơn nữa còn là dắt đi giống như dắt sủng vật vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây