Tĩnh Nhã ngẩng đầu lên, dời tầm mắt về phía anh: “Chẳng qua, em nhìn tấm hình này, nghĩ đến bảo bảo chết yểu của chúng ta, nếu như không có mất đi, có phải cũng sẽ giống vậy hay không...”
Ánh mắt cô ươn ướt, trong lòng đau đớn giống như là thứ gì bể nát vậy.
“Được rồi, đừng nghĩ những chuyện không vui nữa, lật tiếp đi.”
Diệp Bắc Thành nắm bả vai cô, ôn nhu trấn an.
Tĩnh Nhã tiếp tục lật, lật tới trang cuối cùng, nhất thời, cả kinh trợn mắt hốc mồm...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây