Thạch Giang mất lý trí bóp cổ Thiên Tuyết, cô không sợ hãi chút nào nhìn anh cười, biểu tình thản nhiên thấy chết không sờn.
Bỗng nhiên, Thạch Giang cảm thấy trong lòng bực bội, cả người xụi lơ vô lực, anh ngã nhào trên đất, sợ hãi ngước nhìn người phụ nữ đứng ở trước mặt, cật lực nói: “Cô... Cô cho tôi ăn cái gì?”
“Còn có cái gì?” Thiên Tuyết ngồi chồm hổm xuống, bình tĩnh nói: “Thuốc độc.”
“Đưa tôi đi bệnh viện, mau, đưa tôi đi bệnh viện!”
Thạch Giang cảm giác tim quặn đau khó chịu, tứ chi bị vạn độc trùng cắn xé khó chịu, tay chân dần dần bắt đầu lạnh như băng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây