Cuộc sống giống như một cái hồ, nhìn như gió êm sóng lặng, nhưng cất giấu huyền cơ, có lẽ ở thời khắc nào đó, giang hồ vén lên cuồng phong bạo vũ...
Đêm, rất dài, rất dài.
Bên gối lạnh như băng nhắc nhở cô ta , người đàn ông kia còn chưa về nhà.
Dương Thiên Tuyết đứng dậy khoác áo, ra phòng khách rót ly nước, lẳng lặng ngồi trên ghế sa lon cạnh cửa vào.
Từ lần trước Diệp Bắc Thành tìm người đánh Thạch Giang, những ngày qua anh ta quả thật thu liễm rất nhiều, không lấy chuyện kia làm nhục cô ta, cũng không có mang đàn bà về nhà nữa, chẳng qua là đêm thường xuyên không về, trong lòng cô ta biết, cho nên hiểu lòng nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây