Tĩnh Nhã vội vàng lắc đầu: “Em thật sự không biết, nếu em biết ý nghĩa sâu sắc này, đánh chết em cũng sẽ không mua, mua không phải hại người sao, ngày mai anh phải đi làm, em cũng phải đi làm, nếu anh không khống chế được, em phải phối hợp, hai ta ngày mai cũng phải chơi mệt...
“Bất kể em vô tình hay cố ý, tóm lại tối nay chơi mệt trước!”
Ánh mắt Diệp Bắc Thành sắc bén tràn đầy ngỗ ngược, anh thô lỗ cởi áo ngủ Tĩnh Nhã ra, cuồng loạn hôn thân thể tản ra mữi sữa tắm thoang thoảng của cô, trước khi mất ý thức, Tĩnh Nhã nhắc nhở: “Em trai anh còn chưa mặc áo chống đạn...”
Anh dừng lại, ngồi dậy, lấy hộp áo mưa, xé ra, rút ra một miệng, mặc ngay trước mặt Tĩnh Nhã, Tĩnh Nhã trợn tròn mắt, dùng sức nuốt nước miếng, trái tim bịch bịch nhảy loạn, mặt lại đỏ như trái cà chua.
Diệp Bắc Thành chuẩn bị ổn thỏa, tấn công Tĩnh Nhã lần nữa, hai người nhanh chóng ý loạn tình mê...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây