Tĩnh Nhã đạp anh từ trên giường xuống: “Diệp Bắc Thành, không bằng anh đổi tên kêu Diệp Lôi Tư (BCS) đi, tặng chính anh cho em còn có ý nghĩa hơn! Áo mưa an toàn, anh cũng nói là quà, hại bà đây mong đợi nửa ngày!”
Diệp Bắc Thành xoa xoa eo, nhe răng toét miệng nói: “Anh vốn là của em, còn cần tặng sao...”
“Vậy anh tùy tiện đưa cái gì không được, anh lại đưa áo mưa cho em?”
“Sao em mở miệng nói bẩn? Anh tặng áo mưa cho em, anh không hy vọng em uống thuốc ngừa thai, anh vì thân thể của em, lương tâm bị chó ăn có phải hay không?”
Tĩnh Nhã cau mày: “Nếu anh thật sự vì thân thể em, vậy anh đừng đụng em, không phải vì em hơn sao, không cần uống thuốc, tiền áo mưa cũng tiết kiệm...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây