Tĩnh Nhã áy náy tiến lên, nhẹ nhàng kéo ống tay áo của anh: “Thật xin lỗi, nếu như không phải là em...”
“Không liên quanđến em, chớ khổ sở.”
Diệp Bắc Thành cau mày trấn an cô, nghiến răng nói: “Tên khốn kiếp này, chờ cho tôi.”
“Anh nhất định trị anh ta tốt một chút, thay Thiên Tuyết hả giận!”
Nghĩ đến Thạch Giang, cô hận đến cắn răng nghiến lợi, hận nhất là không thể chính tay đâm tên súc sinh kia!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây