“Không có, tôi rất tốt.”
Cô ta nhìn thẳng cô, rất bình tĩnh trả lời.
“Có thật không? Vì sao tôi cảm giác cô không khỏe cũng không phải là rất vui vẻ?”
Ánh mắt Dương Thiên Tuyết lóe lên, ấp a ấp úng cười nói: “Làm sao biết, Thạch Giang đối với tôi rất tốt, tôi rất hạnh phúc.”
Cô nói xong, tiện tay sửa lại mái tóc dài xốc xếch bên tai một chút, nhưng trong lúc lơ đãng, bị Tĩnh Nhã phát hiện trên cổ tay cô tím bầm...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây