Anh vừa dứt lời, Dương Thiên Tuyết dời đường nhìn về phía anh, gương mặt tái nhợt tới mức khiến người ta thương tiếc. Diệp Bắc Thành vươn tay phủ lên gò má cô, sự ghét bỏ về những chuyện cô đã làm sai trong quá khứ đều đã tan thành mây khói.
Tĩnh Nhã lặng lẽ đứng trong hành lang bệnh viện, tới giờ trái tim cô vẫn chưa thể bình tĩnh trở lại, cô không biết mình nên đối xử như nào với Dương Thiên Tuyết, chẳng biết là đồng tình, thấy đáng thương, áy náy hay là kinh ngạc.
Đêm chuyển khỏi nhà họ Diệp, ba chồng mắng Dương Thiên Tuyết là thứ đàn bà dơ bẩn, lúc ấy cô kích động nói mình không bẩn, Tĩnh Nhã còn lấy làm lạ vì phản ứng thái quá của cô. Nhưng tới bây giờ, cuối cùng cô cũng hiểu ra tất cả rồi...
Diệp Bắc Thành đi ra khỏi phòng bệnh, Tĩnh Nhã lo lắng hỏi: “Cô ấy tốt hơn chút nào chưa anh?”
Anh lắc đầu: “Vẫn chẳng nói năng gì”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây