Cô khẽ khàng bước qua, nhẹ giọng buông lời trêu chọc: “Chỗ anh đang ngồi là vị trí độc quyền của em đó nhé”
Diệp Bắc Thành nghe thấy giọng cô, khẽ dịch người sang một bên để cô ngồi.
“Có tâm sự hả?” - Tĩnh Nhã ngẩng đầu hỏi.
“Em có cảm thấy hôm nay khi Thiên Tuyết rời khỏi căn phòng ấy cứ sai sai không?”
“Hình như rất đau lòng thì phải” - Cô thật thà đáp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây