Diệp Bắc Thành tức giận giật giật môi: “Chủ tịch Mao từng nói câu này sao? Làm sao anh không biết.”
“Thì tại anh kiến thức nông cạn.” Tĩnh Nhã phất tay một cái: “Quyết định vậy nhé, em đi đây, chồng yêu, bye bye, em sẽ nhớ anh...”
Nhìn dáng vẻ chạy như đi lánh nạn của cô, Diệp Bắc Thành bất đắc dĩ thở dài, nhưng trê mặt, lại cười nụ cười tràn đầy hạnh phúc.
Trên thực tế, Doãn Mạt không hề đi đến tòa soạn, ra khỏi nhà, cô cầm theo vài tờ địa chỉ, tìm tới Doãn Mạt.
“Mạt Mạt, có thể giúp mình chuyện này hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây