“Đứa bé này là do em sinh ra, cha của Đô Đô là anh! Em đã nói rất nhiều lần với anh rồi, xin anh đừng hỏi những câu hỏi vô nghĩa này nữa, em đã mệt mỏi rồi, em muốn ngủ! Anh đi đi, đi đi...”
Diệp Bắc Thành thấy tâm trạng của cô ta rất kích động, cũng không dám hỏi tiếp nữa, anh đứng dậy rời khỏi phòng của cô ta. Ngày hôm sau, anh tìm được chuyên gia giám định ADN Thạch Giang, hai người hẹn gặp mặt ở một câu lạc bộ thương vụ. Thấy anh hẹn gặp, Thạch Giang cũng không quá bình tĩnh, thật ra thì bất kỳ biểu tình nào của anh ta, đều nằm trong dự tính của Diệp Bắc Thành.
“Xin chào, anh còn nhớ tôi chứ?” Diệp Bắc Thành lịch sự đưa tay ra.
“Nhớ, tổng tài Diệp thị, sợ rằng không mấy người không biết.”
Thạch Giang cũng đưa tay ra, hai người lịch sự bắt tay nhau, sau đó mỗi người ngồi vào chỗ của mình. Từ trước đến giờ, Diệp Bắc Thành luôn thích sự đơn giản, vì vậy để tiết kiệm một số lời vòng vo, anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Dương Thiên Tuyết là mối tình đầu của anh?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây