Nói tới đây, mẹ Du như nghĩ tới điều gì đó, bà ta khẩn trương nắm lấy cánh tay của Tĩnh Nhã, khẩn cấp nói: “Bọn họ có phân chút tài sản nào cho con không?”
“Không.” Cho dù là có, cô cũng sẽ nói không có.
“Ai ôi, trời ạ, sao mẹ lại sinh ra đứa con gái ngu như con vậy! Tại sao con lại không đòi bọn họ tài sản, con tay trắng ra khỏi nhà bọn họ sao? Con có phải là sinh viên đâu, sao ngay cả kiến thức pháp luật thông thường cũng không? Vợ chồng ly dị, đàng gái là có thể được chia một nửa gia sản, coi như Diệp gia không cho một nửa, thì ít nhất cũng phải cấp gần một nửa chứ ? Mà cho dù không cho gần một nửa, cũng phải cho con chút tài sản, dù sao làm người cũng không thể quá thất đức được!”
Tĩnh Nhã nhức đầu đến nỗi đầu như muốn phình to lên, trong cái nhà này, đề tài sốt dẻo nhất vĩnh viễn chính là tiền tiền tiền.
“Con ngu đấy, thì sao nào? Yên tâm, không có tiền con cũng sẽ không về nhà ăn trực của ba mẹ đâu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây