Cô mờ mịt trở về biệt thự, đứng ở trước cửa, nghĩ tới lời mà đêm hôm đó Diệp Bắc Thành đã nói: “Anh có thể không đặt chân tới nơi này, chỉ cần em ở lại chỗ này, đừng đi nơi nào cả.”
Anh không hy vọng cô đến một nơi anh không biết, nơi anh không nhìn thấy, cũng giống như trái tim cô, trao cho một người anh không hay biết...
Chỉ cần sống ở cùng một thành phố, thở trong cùng một bầu không khí, thì cho dù không nhìn thấy nhau, trái tim cũng sẽ không cảm thấy quá mức cô đơn.
Ba ngày sau, Tĩnh Nhã nhận được lời mời của một công ty, mời cô tới phỏng vấn.
Khi cô tới trước cửa tòa cao ốc cao chọc trời, trong lòng nhất thời nảy sinh nghi ngờ, dường như trong những công ty mà cô nộp hồ sơ vào, không có công ty này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây