Dương Thiên Tuyết căm giận nhìn cô, nước mắt đầy mặt: “Các người liên kết với nhau lừa tôi, cho rằng tôi ngu sao? Tối qua các người vẫn còn đuổi tôi đi, bây giờ nói gì tôi cũng không tin, tôi đã sống đủ rồi, đứa bé là thứ duy nhất khiến tôi lo lắng, cho nên tôi mang nó đi, chỉ cần nhảy xuống từ đây, sau này mọi đau khổ sẽ không còn nữa...”
“Tại sao cô lại cực đoan như vậy! Cô làm vậy mà xứng làm mẹ sao? Cô xem cô dọa đứa bé sợ thế nào kìa, cô muốn chết thì tự mình nhảy, đừng có cướp đoạt sự sống của đứa bé!”
Tĩnh Nhã vô cùng tức giận, cô luống cuống nắm lấy cánh tay Diệp Bắc Thành : “Ông xã, làm sao bây giờ?”
Đô Đô khóc khàn cả giọng, chưa bao giờ Diệp Bắc Thành đau đớn như bây giờ, đau đến không thở nổi, anh chậm rãi bước lên phía trước, bình tĩnh nói: “Thiên Tuyết, tôi thề, chỉ cần cô đừng làm chuyện dại dột, cô muốn như thế nào, tôi đều chấp nhận.”
“Em muốn anh ly hôn, ly hôn với cô ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây