Người đã uống say, bạn nói có gì với họ thì cũng là đàn gảy tai trâu, Tĩnh Nhã càng dặn dò, hắn càng gọi hăng say, thậm chí còn hát: “A Mạt em có nghe thấy không/ tháng ngày tịch mịch này / vì nhớ nên anh hát không ngừng / A Mạt em có thể cảm nhận được không / tuy cách nhau rất xa rất xa / nhưng không thể chia cắt được tình duyên đôi ta...”
Tĩnh Nhã bó tay chịu trói, cô bất đắc dĩ xoay người nhìn ông xã đứng sau lưng, ném cho anh ánh mắt cầu cứu.
Diệp Bắc Thành đi tới trước mặt cô, cũng ngồi xuống cạnh cô, bình tĩnh nói: “Yên tâm đi, Dương Tinh Tinh vừa xuất hiện, dù nó có uống say thì cũng không dám nói loạn nửa câu!”
“Người phụ nữ đó lợi hại như vậy?” Tĩnh Nhã càng thêm tò mò về cô ấy.
“Dĩ nhiên, nếu không em cho là người không sợ trời không sợ đất như Âu Dương Phong, vì sao lại chỉ sợ cô ấy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây