Tĩnh Nhã lạnh lùng đứng dậy đi ra ngoài, khi đến bên cửa, liếc mắt lại, bỏ xuống một câu: “Từ nay về sau, đừng có mà bước chân vào phòng tôi nữa!”
Cô buồn bực trở về phòng ngủ, xem ra Tiểu Vân không chịu nói là nguyên nhân chỉ có hai điểm, thứ nhất cô ta thật sự không biết cái gì, thứ hai cô ta bị người khác khống chế nên không dám nói.
Sáng sớm, cô giống như mọi ngày giúp Diệp Bắc Thành chuẩn bị quần áo, khi anh đi từ phòng tắm ra, cô giả vờ lơ đãng hỏi: “Bắc Thành, tối hôm nay chúng ta ra ngoài ăn cơm được không?”
“Được.” Anh đáp ứng một tiếng.
“Thật tốt quá, anh không biết đấy thôi, mấy hôm trước em uống canh gà đến nỗi muốn ói...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây